Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

Mực nhảy Vũng Áng: Chút hương biển còn sót lại giữa cơn lốc công nghiệp hoá

Đi đây đi đó cũng khá nhiều. Ghé các địa phương miển biển không ít. Thế nhưng chưa bao giờ mình được thấy tận mắt một con mực còn sống chứ đừng nói đến được thưởng thức các món ăn chế biến từ mực đang quẫy đạp. Thế mà mới đây lại được thưởng thức đặc sản này ngay tại quê hương: đặc sản mực nhảy.

Cái tên mực nhảy được dùng để chỉ việc mực được các ngư dân đánh bắt còn sống và sử dụng để chế biến món ăn. Và vì vậy, nó xứng đáng được gọi là đặc sản thay vì cũng là những món ăn bình thường khác được chế biến từ loại hải sản này mà các nhà hàng cứ phóng đại lên là đặc sản biển (chắc để cho người ăn có cảm giác mình là thực khách sang trọng?!).

Dãy bè nổi phục vụ các món hải sản, nhất là đặc sản mực nhảy

Lọt thỏm giữa các công trình dở dang của khu cảng nước sâu Vũng Áng là một dãy nhà bè ven bờ. Tới đây thực khách sẽ được tự tay lựa chọn những con mực tươi óng đang bơi vẫy dưới các hầm chứa.


Mực còn sống được vớt lên từ hầm chứa dưới biển

Không biết vì lý do gì mà món mực hấp ở đây ngọt lạ: vì được chế biến từ nguyên liệu còn sống; vì được thưởng thức một đặc sản mới chỉ thấy ở quê mình; vì được ngồi giữa biển, sóng và gió thay vì những nhà hàng rè rè máy lạnh; hay vì chuếnh choáng bởi men rượu nếp Tuyết Mai;...?. Chắc là vì tất cả những điều đó.


Ngồi viết, nghĩ lại chuyến đi và những thông tin trên báo chí mà thấy đắng lòng. Công nghiệp hoá, hiện đại hoá chưa thấy hiệu quả bao nhiêu sau 12 năm Khu công nghiệp - cảng Vũng Áng hình thành và sau 5 năm Khu Kinh tế Vũng Áng được thành lập. Chỉ thấy những bãi đất trống mênh mông, những công trình dang dở. Người dân quê tôi đã nghèo, sẽ còn nghèo hơn khi họ mất đất, mất nghề. Nhà nước, doanh nghiệp chỉ lo cho họ được chỗ an cư, ai sẽ lo cho họ những nơi lạc nghiệp khi phần đa dân số không tay nghề ngoài cầm cày, nhổ mạ và ra khơi?

Đất trống mênh mông, người dân nghèo khổ...

Dù vậy, đại công trường vẫn đang thi công, cơn lốc công nghiệp hoá, hiện đại hoá vẫn tràn qua và càn quét mảnh đất này.

Công trường dang dở

Không biết mình có còn cơ hội được một lần nữa thưởng thức món đặc sản này giữa trời, đất và biển Vũng Áng thân thương???!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét