Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

Nhớ về Trung Đông

Cụ thể là UAE và Qatar, trong chuyến đi trước lễ 30/4-1/5/2010.

Đi vì mục đích công việc nên không được du ngoạn nhiều và hình ảnh cũng không đáng kể. Có gì biên lại nấy, để làm kỷ niệm.

1. Bay từ Sài Gòn sang Dubai bằng Qatar Airlines. So với quẩn quanh các hãng bay nội địa, đi bằng Qatar quả là một trời một vực. Transit tại Bangkok, từ đó bay sang Doha bằng Boeing 777. Tiện nghi thôi rồi, phục vụ chu đáo. Coi phim, nghe ca nhạc suốt cả chặng bay khoảng 7 tiếng đồng hồ. Vì công việc, phải ghé Dubai trước, thế nên lại phải transit ở Doha để trở lại Dubai. Hơi vất vả nhưng không phiền lòng.

2. Suốt chặng bay, màn hình riêng trước ghế ngồi luôn hiển thị vị trí máy bay đang bay. Qua biển, qua Ấn Độ,... nhưng nhớ nhất là lúc bay ngang qua Dubai, nhìn xuống đảo cây cọ ánh điện sáng rực, rõ một một. Tiếc là đợt đó không chụp hình, uổng ghê.

3. Sân bay Doha (và cả Dubai sau này) rộng lớn quá. Ấn tượng đầu tiên khi vừa xuống máy bay ở Doha là một chiếc Mercedes SLR màu đỏ đậu trong khuôn viên sân bay. Hồi đó mẫu xe này mới ra đời chưa lâu. Vậy nên mình choáng. Đúng là nhà quê ra tỉnh, sau này còn nhiều chuyện khiến mình ngỡ ngàng.

4. Chuyến bay từ Doha đáp xuống Dubai lúc nửa đêm. Ra khỏi phi trường đã thấy tài xế của khách sạn nhẫn nại đứng chờ. Chạy thẳng về khách sạn và...ngủ. Hết ngày đầu rời nhà.

5. Ba ngày ở Dubai chủ yếu dành cho công việc. Qua thời gian di chuyển cũng ghi nhận và có ấn tượng bởi một số điều:

- Trời nắng nhưng không hề nóng dù cây xanh không nhiều. Mình thấy có khi còn mát hơn ở Sài Gòn. Chắc vì xe cộ vắng, đường rộng, không gian lại thoáng đãng.


Dubai lúc hoàng hôn
- Cả Dubai vẫn là một đại công trường của cao ốc, hệ thống giao thông.


Toà tháp cao nhất thế giới nằm giữa đại công trường
 - Người bản xứ ngoài đường thì ít mà dân lao động nhập khẩu thì nhiều. Abu Dhabi và Doha cũng vậy chứ không riêng gì Dubai. Ở đâu không biết chứ Trung Đông có vẻ là lãnh địa của người làm thuê Ấn Độ và Pakistan chứ không phải Trung Quốc, từ lao động phổ thông đến lực lượng lao động kỹ thuật cao.

- Taxi phổ biến là Camry LE 2.5 2010 - niềm mơ ước chưa thành hiện thực của mình.

Taxi và xe buýt
- Khách sạn Atlantic sang trọng bậc nhất thế giới nhìn từ ngoài thấy cũng bình thường.



6. Đi Abu Dhabi một ngày. Chủ yếu dành cho công việc nên không quan sát được nhiều. Từ Dubai di xe buýt sang Abu Dhabi, quãng đường đâu chừng hơn trăm cây số. Đường phẳng lỳ, xe chạy êm như máy bay. Dọc đường thi thoảng lại gặp những khu chung cư dành cho người lao động rộng lớn.

7. Ngày thứ 5 đáp máy bay qua Doha. Thủ đô Qatar dân cư thưa thớt. Có một điểm đặc biệt là ở đây đón taxi cực kỳ khó.



Một góc nhỏ thành phố Doha
- Rút kinh nghiệm, hôm sau di chuyển đi đâu mình thuê xe của mấy bác người lao động nước ngoài. Họ sang đây mua xe và chạy mướn. Hai ngày ở thủ đô Qatar cũng kịp làm một chuyến shopping trước khi trở về.


Trung tâm mua sắm đẹp như mơ
- Một kỷ niệm không thể nào quên với Doha đó là việc 2 giờ sáng (giờ địa phương) giật mình tỉnh giấc bởi tiếng cầu kinh (Koran) phát ra từ một chiếc loa công suất lớn ở một nhà thờ nào đó gần khu vực khách sạn.

 9. Chia tay Trung Đông bằng một vòng đảo quanh căn cứ quân sự của Mỹ tại Doha.


Căn cứ quân sự của Mỹ rộng lớn, biệt lập và kín cổng cao tường.
Một tuần Trung Đông của mình giờ chỉ còn vậy. Công việc chẳng đạt kết quả gì. Giờ chỉ tiếc là đợt đó đi chơi ít quá. Không sao, hẹn gặp lại nhé Trung Đông - đành tự an ủi vậy!. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét